Tìm kiếm
Similar topics
Latest topics
Đăng nhập với tên thanhvien VIP
28/8/2010, 21:37 by ABC
BẠN CÓ THỂ ĐĂNG KÝ RỒI ĐĂNG NHẬP
HOẶC ĐĂNG NHẬP
VỚI TÊN thanhvienvip
hoặc thanhvien 1
hoặc thanhvien 2
hoặc thanhvien 3
và mật khẩu là 1234567890
để không có dòng quảng cáo trên.
HOẶC ĐĂNG NHẬP
VỚI TÊN thanhvienvip
hoặc thanhvien 1
hoặc thanhvien 2
hoặc thanhvien 3
và mật khẩu là 1234567890
để không có dòng quảng cáo trên.
Comments: 0
HỌC ĐI ĐÔI VỚI HÀNH ?
28/4/2010, 22:40 by Admin
Học đi đôi với hành
“ trăm hay không bằng tay quen”. người lao động xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thức hành giỏi. điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thức hành . trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ. …
[ Full reading ]
“ trăm hay không bằng tay quen”. người lao động xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thức hành giỏi. điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thức hành . trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ. …
[ Full reading ]
Comments: 2
người con hiếu thảo
Trang 1 trong tổng số 1 trang
người con hiếu thảo
Mẹ yêu ơi...điều con muốn nói...!
Hy vọng lớn lao nhất của con là một ngày niềm tin trong con sẽ được ngời sáng như của mẹ,và con cũng tỏa được vẻ đẹp mặn mà và bất tận.
Mẹ ơi mẹ! Khi con nhìn vào gương,con thấy ở đó phản chiếu
những gì con học được từ mẹ.Mẹ là một nhà giáo hiện vẫn còn tác nghiệp, mẹ sắp nghỉ hưu rồi mẹ nhỉ! chỉ còn hai năm nữa thôi,năm tháng trôi qua mẹ của con đã gần bước sang tuổi 55. Thế nhưng, mẹ biết không!...mẹ sẽ trẻ đẹp mãi trong mắt con, và điều quan trọng mẹ chính là người thầy vĩ đại nhất của cuộc đời con.
Con tự hào sống một cuộc đời như là tấm gương phản chiếu của mẹ và tất cả những gì mẹ dạy bảo con.
Mẹ biết chăng, khi mỗi sớm mai tỉnh giấc, con lại thầm cảm ơn mẹ đã Gieo mầm sự sống cho con!
Con cảm ơn mẹ mỗi khi chiều tối, khi con nhớ về một quãng thời thơ ấu nghèo đói, khó khăn,con nhớ lắm mỗi lúc chiều về nhá nhem tối,con và bố chuẩn bị một bữa cơm giản dị để chờ mẹ tan trường về.bữa cơm chiều nhà ta quê nghèo ảm đạm, nhưng hễ có mẹ về là căn nhà lại bừng sáng hẳn lên.
Nguyên nhân lớn chính bởi việc ngoài thời gian giảng dậy ở trường mẹ đã dồn hết tâm sức để biến ngôi nhà thành một nơi đầy ắp không khí của tình yêu thương.Những lời động viên của mẹ làm mọi người tươi tỉnh hẳn mỗi khi bước vào cửa.Thậm chí có những ngày con trở về nhà,mệt mỏi tưởng chừng sắp té xỉu,vì con bị bạn bè nói xấu và con cạm thấy mình bị bỏ rơi. Con đau nỗi đau bị chối từ cho đến khi được giải tỏa cùng mẹ.Con không bao giờ phải lo ngại rằng mẹ sẽ cười vào những chuyện của con hoặc nghĩ đó là những chuyện vớ vẩn.Mẹ luôn lắng nghe con và an ủi con bằng những lời động viên nhẹ nhàng.mẹ chỉ cho con cách vượt qua khó khăn và nỗi đau,và mẹ biết làm sao để con gượng đứng lên.Ngày thơ ấu con rất thích được ôm trọn trong vòng tay của mẹ, và giờ đây con vẫn thích thế nhưng con cao lớn quá rồi nên thay vì được mẹ ôm trọn trong tay,con sẽ xà vào ôm chặt lấy mẹ mỗi khi con đi xa về.
Mẹ ơi!, con trưởng thành,và con có được ngày hôm nay là nhờ mẹ đã biết cách khơi gợi những gì tốt đẹp nhất trong con. Năm tháng trôi qua mẹ của con càng đẹp rạng rỡ hơn.mẹ là viên ngọc quý,sáng ngời lên từ phẩm chất và tâm hồn của mẹ. Tuổi tác khắc sâu thêm niềm tin của mẹ,và con rất thích được nghe về những gì làm cho mỗi năm qua mẹ mỗi đẹp thêm.Mẹ kể con nghe kinh nghiệm làm sao để được tinh tế trong cách suy nghĩ,ăn nói. Sau những năm tháng sống bên mẹ con nhận ra cách làm thế nào để biết tập trung vào những ý nghĩa thực sự tốt đẹp trong cuộc sống.
Mẹ- người thầy vĩ đại nhất cuộc đời con! con vẫn đang học theo tấm gương của mẹ để hoàn thiện bản thân. Hy vọng lớn lao nhất của con là một ngày niềm tin trong con sẽ được ngời sáng như của mẹ,và con cũng tỏa được vẻ đẹp mặn mà và bất tận.
Mẹ của con ơi con yêu mẹ nhiều nhiều lắm!
gửi đến mẹ: Nguyễn Thị Diễn
Hy vọng lớn lao nhất của con là một ngày niềm tin trong con sẽ được ngời sáng như của mẹ,và con cũng tỏa được vẻ đẹp mặn mà và bất tận.
Mẹ ơi mẹ! Khi con nhìn vào gương,con thấy ở đó phản chiếu
những gì con học được từ mẹ.Mẹ là một nhà giáo hiện vẫn còn tác nghiệp, mẹ sắp nghỉ hưu rồi mẹ nhỉ! chỉ còn hai năm nữa thôi,năm tháng trôi qua mẹ của con đã gần bước sang tuổi 55. Thế nhưng, mẹ biết không!...mẹ sẽ trẻ đẹp mãi trong mắt con, và điều quan trọng mẹ chính là người thầy vĩ đại nhất của cuộc đời con.
Con tự hào sống một cuộc đời như là tấm gương phản chiếu của mẹ và tất cả những gì mẹ dạy bảo con.
Mẹ biết chăng, khi mỗi sớm mai tỉnh giấc, con lại thầm cảm ơn mẹ đã Gieo mầm sự sống cho con!
Con cảm ơn mẹ mỗi khi chiều tối, khi con nhớ về một quãng thời thơ ấu nghèo đói, khó khăn,con nhớ lắm mỗi lúc chiều về nhá nhem tối,con và bố chuẩn bị một bữa cơm giản dị để chờ mẹ tan trường về.bữa cơm chiều nhà ta quê nghèo ảm đạm, nhưng hễ có mẹ về là căn nhà lại bừng sáng hẳn lên.
Nguyên nhân lớn chính bởi việc ngoài thời gian giảng dậy ở trường mẹ đã dồn hết tâm sức để biến ngôi nhà thành một nơi đầy ắp không khí của tình yêu thương.Những lời động viên của mẹ làm mọi người tươi tỉnh hẳn mỗi khi bước vào cửa.Thậm chí có những ngày con trở về nhà,mệt mỏi tưởng chừng sắp té xỉu,vì con bị bạn bè nói xấu và con cạm thấy mình bị bỏ rơi. Con đau nỗi đau bị chối từ cho đến khi được giải tỏa cùng mẹ.Con không bao giờ phải lo ngại rằng mẹ sẽ cười vào những chuyện của con hoặc nghĩ đó là những chuyện vớ vẩn.Mẹ luôn lắng nghe con và an ủi con bằng những lời động viên nhẹ nhàng.mẹ chỉ cho con cách vượt qua khó khăn và nỗi đau,và mẹ biết làm sao để con gượng đứng lên.Ngày thơ ấu con rất thích được ôm trọn trong vòng tay của mẹ, và giờ đây con vẫn thích thế nhưng con cao lớn quá rồi nên thay vì được mẹ ôm trọn trong tay,con sẽ xà vào ôm chặt lấy mẹ mỗi khi con đi xa về.
Mẹ ơi!, con trưởng thành,và con có được ngày hôm nay là nhờ mẹ đã biết cách khơi gợi những gì tốt đẹp nhất trong con. Năm tháng trôi qua mẹ của con càng đẹp rạng rỡ hơn.mẹ là viên ngọc quý,sáng ngời lên từ phẩm chất và tâm hồn của mẹ. Tuổi tác khắc sâu thêm niềm tin của mẹ,và con rất thích được nghe về những gì làm cho mỗi năm qua mẹ mỗi đẹp thêm.Mẹ kể con nghe kinh nghiệm làm sao để được tinh tế trong cách suy nghĩ,ăn nói. Sau những năm tháng sống bên mẹ con nhận ra cách làm thế nào để biết tập trung vào những ý nghĩa thực sự tốt đẹp trong cuộc sống.
Mẹ- người thầy vĩ đại nhất cuộc đời con! con vẫn đang học theo tấm gương của mẹ để hoàn thiện bản thân. Hy vọng lớn lao nhất của con là một ngày niềm tin trong con sẽ được ngời sáng như của mẹ,và con cũng tỏa được vẻ đẹp mặn mà và bất tận.
Mẹ của con ơi con yêu mẹ nhiều nhiều lắm!
gửi đến mẹ: Nguyễn Thị Diễn
thanhvienvip- CỬ NHÂN
- Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46
Re: người con hiếu thảo
Những điều đơn giản nhưng khó nói
Mỗi chúng ta, ai cũng có những kỉ niệm, những tình thương yêu vô bờ bến đối với cha mẹ. Không gì có thể thay đổi được tình cảm gia đình, tình cảm thiêng liêng giữa cha mẹ và con cái. Trong mỗi chúng ta khi nhớ về cha về mẹ đều có những súc cảm, thậm chí đôi khi là những những giọt nước mắt cho sự nhớ thương.
Thử hỏi trên thế gian có ai có thể hi sinh tất cả cho con cái mình, chỉ có cha mẹ ko ngại khó ngại khổ, chịu bao gian nan vất và nuôi dưỡng con trưởng thành. Tôi đã từng nhớ rằng cha tôi có nói " trên đời này ko ai cho không ai cái gì? Chỉ trừ có cha mẹ cho con cái tất cả và vô điều kiện". Đúng vậy dù ai có tốt với mình thật nhiều đi chăng nữa, thì cũng không thể tốt bằng tình phụ tử thiêng liêng. Mỗi chúng ta lớn lên và trưởng thành trong vòng tay yêu thương cha mẹ. Nếu không có tình yêu thương đó liệu chúng ta sẽ sống ra sao? Làm sao có thể kể được hết công sinh thành và dưỡng dục của người cha và người mẹ. Trong mỗi người chúng ta hãy luôn ý thức được rằng để có được một tình yêu thiêng liêng và cao quý khác như tình yêu quê hương và đất nước thì trước tiên ta hãy học lấy cách yêu cha mẹ mình đã, sau đó hãy nghĩ đến những tình yêu thương lớn lao hơn.
Đôi khi muốn thốt lên thành lời rằng con yêu cha mẹ lắm, nhưng điều đó đôi khi sao lại khó nói và ngượng ngùng quá. Trong tình yêu nam nữ, chúng ta có thể nói với nhau hàng trăm hàng nghìn câu rằng anh yêu em rất nhiều, hay em yêu anh rất nhiều. Vậy sao những câu nói đó chúng ta không thể nói với cha mẹ, hay đó lại chính là sự ngượng ngùng khó thổ lộ. Nhưng có lẽ không lời nói nào có thể tốt hơn là hành động. Chúng ta hãy thể hiện tình yêu đó , bằng cách làm cho bản thân mình tốt hơn bằng cách là một đứa con ngoan, luôn có trí tiến thủ để làm cho bố mẹ được tự hào, điều đó xuất phát từ bản thân mỗi con người trong chúng ta. Có lẽ những câu đó với cha mẹ không cần nói ra, nhưng bằng hành động , thì thứ hành động đó sẽ quý giá hơn trăm ngàn câu nói.
Mỗi ngày bạn làm một việc tốt cho bản thân cũng là một câu nói yêu thương gửi đến cha mẹ. Mong ước của mỗi cha mẹ có lẽ rất giản dị thôi, đó là nhìn thấy con cái lớn lên trưởng thành, thành đạt có phẩm chất đạo đức tốt. Đó có lẽ sẽ rất khó khăn với mỗi chúng ta, vì đôi khi trong mỗi con người chúng ta muốn bứt phá, muốn làm một cái gì đó khác lạ, và đôi khi muốn hư một chút xem sao?? Nhưng những điều đó sẽ làm được gì đây? Hãy nghĩ suy thật kĩ trước khi làm một hành động dại dột gì đó?
Còn đối với những ai muốn nói rằng"con yêu cha mẹ nhiều lắm" đừng ngại ngần nhé. Chắc chắn rằng những câu nói đó, là là một niềm vui cho cha mẹ chúng ta. Đừng ngại ngần che dấu cảm xúc của mình với những người mà mình thương yêu nhất!!
Thủy Nguyễn
Mỗi chúng ta, ai cũng có những kỉ niệm, những tình thương yêu vô bờ bến đối với cha mẹ. Không gì có thể thay đổi được tình cảm gia đình, tình cảm thiêng liêng giữa cha mẹ và con cái. Trong mỗi chúng ta khi nhớ về cha về mẹ đều có những súc cảm, thậm chí đôi khi là những những giọt nước mắt cho sự nhớ thương.
Thử hỏi trên thế gian có ai có thể hi sinh tất cả cho con cái mình, chỉ có cha mẹ ko ngại khó ngại khổ, chịu bao gian nan vất và nuôi dưỡng con trưởng thành. Tôi đã từng nhớ rằng cha tôi có nói " trên đời này ko ai cho không ai cái gì? Chỉ trừ có cha mẹ cho con cái tất cả và vô điều kiện". Đúng vậy dù ai có tốt với mình thật nhiều đi chăng nữa, thì cũng không thể tốt bằng tình phụ tử thiêng liêng. Mỗi chúng ta lớn lên và trưởng thành trong vòng tay yêu thương cha mẹ. Nếu không có tình yêu thương đó liệu chúng ta sẽ sống ra sao? Làm sao có thể kể được hết công sinh thành và dưỡng dục của người cha và người mẹ. Trong mỗi người chúng ta hãy luôn ý thức được rằng để có được một tình yêu thiêng liêng và cao quý khác như tình yêu quê hương và đất nước thì trước tiên ta hãy học lấy cách yêu cha mẹ mình đã, sau đó hãy nghĩ đến những tình yêu thương lớn lao hơn.
Đôi khi muốn thốt lên thành lời rằng con yêu cha mẹ lắm, nhưng điều đó đôi khi sao lại khó nói và ngượng ngùng quá. Trong tình yêu nam nữ, chúng ta có thể nói với nhau hàng trăm hàng nghìn câu rằng anh yêu em rất nhiều, hay em yêu anh rất nhiều. Vậy sao những câu nói đó chúng ta không thể nói với cha mẹ, hay đó lại chính là sự ngượng ngùng khó thổ lộ. Nhưng có lẽ không lời nói nào có thể tốt hơn là hành động. Chúng ta hãy thể hiện tình yêu đó , bằng cách làm cho bản thân mình tốt hơn bằng cách là một đứa con ngoan, luôn có trí tiến thủ để làm cho bố mẹ được tự hào, điều đó xuất phát từ bản thân mỗi con người trong chúng ta. Có lẽ những câu đó với cha mẹ không cần nói ra, nhưng bằng hành động , thì thứ hành động đó sẽ quý giá hơn trăm ngàn câu nói.
Mỗi ngày bạn làm một việc tốt cho bản thân cũng là một câu nói yêu thương gửi đến cha mẹ. Mong ước của mỗi cha mẹ có lẽ rất giản dị thôi, đó là nhìn thấy con cái lớn lên trưởng thành, thành đạt có phẩm chất đạo đức tốt. Đó có lẽ sẽ rất khó khăn với mỗi chúng ta, vì đôi khi trong mỗi con người chúng ta muốn bứt phá, muốn làm một cái gì đó khác lạ, và đôi khi muốn hư một chút xem sao?? Nhưng những điều đó sẽ làm được gì đây? Hãy nghĩ suy thật kĩ trước khi làm một hành động dại dột gì đó?
Còn đối với những ai muốn nói rằng"con yêu cha mẹ nhiều lắm" đừng ngại ngần nhé. Chắc chắn rằng những câu nói đó, là là một niềm vui cho cha mẹ chúng ta. Đừng ngại ngần che dấu cảm xúc của mình với những người mà mình thương yêu nhất!!
Thủy Nguyễn
thanhvienvip- CỬ NHÂN
- Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46
Re: người con hiếu thảo
Những điều vô lý về mẹ
Mẹ tôi là một tổng hòa của những điều vô lý. Có điều gì đó dường như không bình thường lắm khi một đứa con lại nói về mẹ của mình như vậy...
Mẹ đen, ốm, lùn, khuôn mặt nhỏ, mũi thấp, đó là điều vô lý thứ nhất. Ông bà ngoại đều to cao, trắng trẻo, mũi cao, mặt chữ điền, các dì và cậu cũng vậy. Mẹ nhỏ bé trong gia đình và cũng nhỏ bé giữa cuộc đời. Điều vô lý này về sau lại trở thành cái có lý, đã 50 rồi mà mẹ còn mi-nhon lắm, ai cũng bảo mẹ trẻ lâu, trong khi các cô bạn cùng thời của mẹ đã phải lo đi thẩm mỹ viện để tân trang, tu sửa...
Ấy vậy mà trong thân hình bé nhỏ hạt tiêu ấy lại ẩn chứa một tính cách mạnh mẽ dữ dội đến lạ kỳ - điều vô lý thứ hai. Tôi nghe các dì kể hồi nhỏ mẹ vốn nổi tiếng là “Bông lì”, không sợ bất cứ con gì và cũng không tin bất cứ điều gì. Tính mẹ thẳng thắn, đôi khi trở nên nóng nảy, yêu ai thì nói, ghét ai thì chửi, mẹ không bao giờ chịu thua kém ai, chả ai ăn hiếp được mẹ. Còn nhớ hồi bán đồ chơi ở chợ Đầm, bà Thảo, bà Hồng giành khách đã bị mẹ làm cho một trận nhớ đời!
Mẹ nóng tính là vậy, ngoại hình chỉ ở mức trung bình, vậy mà ba vẫn “đổ” và mãi đến giờ vẫn không muốn đứng dậy! - điều vô lý thứ ba. Theo lời mẹ kể thì hồi đó ba học giỏi nhất lớp, lại đẹp trai và hiền nên lúc nào cũng có nhiều vệ tinh vây xung quanh. Còn mẹ thì “lẹt đẹt” với những con số, vật vã lắm mới vượt qua được kỳ thi tú tài với kết quả... toòng teng. Vì vậy mẹ nhìn ba rất chi là ngưỡng mộ và... để đó, chỉ vậy thôi.
Ấy thế mà bẵng đi năm năm sau, ba đột ngột trở về trong màu áo lính xanh và... cưới. Một năm sau có tôi. Một năm sau nữa, có em gái tôi. Mười hai năm sau nữa, em trai tôi chào đời. Quả là một sự vô lý có hậu!
Những năm sóng gió ba bị mất việc, gia đình tôi từ chỗ giàu nhất xóm rớt xuống thành nghèo nhất xóm, một tay mẹ vất vả nuôi cả nhà. Tính mẹ vốn cứng cỏi như đàn ông, vậy mà mẹ lại có những nghề tay trái rất ư là nữ tính - đó là điều vô lý thứ tư.
Mẹ vẽ tranh, làm bánh kem, may quần áo, thiết kế những đồ lưu niệm xinh xinh. Mẹ có thể bỏ ra hàng giờ để bắt muỗi theo phương pháp mới sáng tạo. Mẹ cực kỳ nhạy cảm với vấn đề sức khỏe và đời sống, mẹ có hàng lô tạp chí thuốc cất kỹ trong tủ sắt. Những câu chuyện của mẹ chúng tôi đã thuộc đến từng chi tiết, vậy mà mẹ vẫn kể đi kể lại, vẫn say sưa và hứng thú như lần đầu. Mẹ bản lĩnh là thế nhưng lại khóc tu tu khi con chó Bi qua đời. Đối với chị em tôi thì tình thương của mẹ thật khó có thể cảm nhận được bằng các giác quan trực tiếp. Như là mẹ nhỏ bạn thân tôi vẫn làm: những nụ hôn, những cái bẹo má, những khi chải đầu tết tóc cho con gái cưng... Mẹ thì không như thế - và chúng tôi đã từng cho rằng đó là cả một trời vô lý! Cái tuổi dậy thì ngớ ngẩn đã biến tôi thành một đứa ngỗ ngược, không ít lần làm mẹ buồn. Thậm chí, nói ra thật xấu hổ, khi mẹ xa nhà một thời gian, tôi đã từng muốn mẹ... đừng về nữa. Sinh ra tôi, có lẽ cũng là một sự vô lý của mẹ!
Mấy năm gần đây, khi chúng tôi lần lượt vào đại học, mẹ càng thêm vất vả. Ba vào Sài Gòn chạy xe ôm nuôi chị em tôi ăn học, ở nhà chỉ còn một mình mẹ bươn chải nuôi thằng út. Em gái tôi học mỹ thuật, mẹ bắt nó phải vẽ đúng thực tế căn phòng trọ của ba cha con - để mẹ tưởng tượng. Rồi mẹ gửi đồ tiếp tế luôn, toàn là những món khoái khẩu của chị em tôi, ăn vào như nuốt được cả vị đắng của những giọt mồ hôi nhọc nhằn. Mẹ chẳng than phiền gì, lúc nào cũng động viên ba cha con cố gắng, thật ra người phải cố gắng là mẹ mới đúng - âu đó cũng là một điều vô lý.
Hơn nửa đời người mẹ vẫn chưa thôi lo nghĩ, vẫn chưa thôi căng mình trước cuộc đời, vẫn chưa thôi diễn vai chính trong gian nan và vai phụ giữa hạnh phúc. Ngày xưa tôi thần tượng những Jang Dong Gun, Lam Trường, Nicole Kidman, nhưng giờ đây không ai khác ngoài mẹ. Mẹ tôi là một tổng hòa của những điều vô lý. Nhưng cả ba, tôi và các em đều yêu cái sự vô lý ấy và đó lại trở thành điều có lý nhất trên đời...
Mẹ tôi là một tổng hòa của những điều vô lý. Có điều gì đó dường như không bình thường lắm khi một đứa con lại nói về mẹ của mình như vậy...
Mẹ đen, ốm, lùn, khuôn mặt nhỏ, mũi thấp, đó là điều vô lý thứ nhất. Ông bà ngoại đều to cao, trắng trẻo, mũi cao, mặt chữ điền, các dì và cậu cũng vậy. Mẹ nhỏ bé trong gia đình và cũng nhỏ bé giữa cuộc đời. Điều vô lý này về sau lại trở thành cái có lý, đã 50 rồi mà mẹ còn mi-nhon lắm, ai cũng bảo mẹ trẻ lâu, trong khi các cô bạn cùng thời của mẹ đã phải lo đi thẩm mỹ viện để tân trang, tu sửa...
Ấy vậy mà trong thân hình bé nhỏ hạt tiêu ấy lại ẩn chứa một tính cách mạnh mẽ dữ dội đến lạ kỳ - điều vô lý thứ hai. Tôi nghe các dì kể hồi nhỏ mẹ vốn nổi tiếng là “Bông lì”, không sợ bất cứ con gì và cũng không tin bất cứ điều gì. Tính mẹ thẳng thắn, đôi khi trở nên nóng nảy, yêu ai thì nói, ghét ai thì chửi, mẹ không bao giờ chịu thua kém ai, chả ai ăn hiếp được mẹ. Còn nhớ hồi bán đồ chơi ở chợ Đầm, bà Thảo, bà Hồng giành khách đã bị mẹ làm cho một trận nhớ đời!
Mẹ nóng tính là vậy, ngoại hình chỉ ở mức trung bình, vậy mà ba vẫn “đổ” và mãi đến giờ vẫn không muốn đứng dậy! - điều vô lý thứ ba. Theo lời mẹ kể thì hồi đó ba học giỏi nhất lớp, lại đẹp trai và hiền nên lúc nào cũng có nhiều vệ tinh vây xung quanh. Còn mẹ thì “lẹt đẹt” với những con số, vật vã lắm mới vượt qua được kỳ thi tú tài với kết quả... toòng teng. Vì vậy mẹ nhìn ba rất chi là ngưỡng mộ và... để đó, chỉ vậy thôi.
Ấy thế mà bẵng đi năm năm sau, ba đột ngột trở về trong màu áo lính xanh và... cưới. Một năm sau có tôi. Một năm sau nữa, có em gái tôi. Mười hai năm sau nữa, em trai tôi chào đời. Quả là một sự vô lý có hậu!
Những năm sóng gió ba bị mất việc, gia đình tôi từ chỗ giàu nhất xóm rớt xuống thành nghèo nhất xóm, một tay mẹ vất vả nuôi cả nhà. Tính mẹ vốn cứng cỏi như đàn ông, vậy mà mẹ lại có những nghề tay trái rất ư là nữ tính - đó là điều vô lý thứ tư.
Mẹ vẽ tranh, làm bánh kem, may quần áo, thiết kế những đồ lưu niệm xinh xinh. Mẹ có thể bỏ ra hàng giờ để bắt muỗi theo phương pháp mới sáng tạo. Mẹ cực kỳ nhạy cảm với vấn đề sức khỏe và đời sống, mẹ có hàng lô tạp chí thuốc cất kỹ trong tủ sắt. Những câu chuyện của mẹ chúng tôi đã thuộc đến từng chi tiết, vậy mà mẹ vẫn kể đi kể lại, vẫn say sưa và hứng thú như lần đầu. Mẹ bản lĩnh là thế nhưng lại khóc tu tu khi con chó Bi qua đời. Đối với chị em tôi thì tình thương của mẹ thật khó có thể cảm nhận được bằng các giác quan trực tiếp. Như là mẹ nhỏ bạn thân tôi vẫn làm: những nụ hôn, những cái bẹo má, những khi chải đầu tết tóc cho con gái cưng... Mẹ thì không như thế - và chúng tôi đã từng cho rằng đó là cả một trời vô lý! Cái tuổi dậy thì ngớ ngẩn đã biến tôi thành một đứa ngỗ ngược, không ít lần làm mẹ buồn. Thậm chí, nói ra thật xấu hổ, khi mẹ xa nhà một thời gian, tôi đã từng muốn mẹ... đừng về nữa. Sinh ra tôi, có lẽ cũng là một sự vô lý của mẹ!
Mấy năm gần đây, khi chúng tôi lần lượt vào đại học, mẹ càng thêm vất vả. Ba vào Sài Gòn chạy xe ôm nuôi chị em tôi ăn học, ở nhà chỉ còn một mình mẹ bươn chải nuôi thằng út. Em gái tôi học mỹ thuật, mẹ bắt nó phải vẽ đúng thực tế căn phòng trọ của ba cha con - để mẹ tưởng tượng. Rồi mẹ gửi đồ tiếp tế luôn, toàn là những món khoái khẩu của chị em tôi, ăn vào như nuốt được cả vị đắng của những giọt mồ hôi nhọc nhằn. Mẹ chẳng than phiền gì, lúc nào cũng động viên ba cha con cố gắng, thật ra người phải cố gắng là mẹ mới đúng - âu đó cũng là một điều vô lý.
Hơn nửa đời người mẹ vẫn chưa thôi lo nghĩ, vẫn chưa thôi căng mình trước cuộc đời, vẫn chưa thôi diễn vai chính trong gian nan và vai phụ giữa hạnh phúc. Ngày xưa tôi thần tượng những Jang Dong Gun, Lam Trường, Nicole Kidman, nhưng giờ đây không ai khác ngoài mẹ. Mẹ tôi là một tổng hòa của những điều vô lý. Nhưng cả ba, tôi và các em đều yêu cái sự vô lý ấy và đó lại trở thành điều có lý nhất trên đời...
thanhvienvip- CỬ NHÂN
- Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46
Similar topics
» Lòng hiếu thảo của người xưa nghĩ đến sự hiếu thảo ngày nay?
» Người cho con hiểu giá trị của tình yêu
» Flash và các hiệu ứng đẹp mắt
» Người cho con hiểu giá trị của tình yêu
» Flash và các hiệu ứng đẹp mắt
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
29/12/2015, 16:45 by mycomputer
» Người ta bận yêu, còn em bận cô đơn…
18/12/2015, 17:04 by mycomputer
» Đông đến làm người ta cô đơn hơn phải không anh?
23/11/2015, 15:45 by mycomputer
» Em muốn được ôm anh từ phía sau
13/11/2015, 16:09 by mycomputer
» Hãy cho nhau một cơ hội để giãi bày!
9/11/2015, 16:43 by mycomputer
» Đôi lúc em chỉ muốn mình thuộc về ai đó thôi...
5/11/2015, 16:33 by mycomputer
» Trái đất này, ba phần tư là nước mắt...
27/10/2015, 16:24 by mycomputer
» Để anh kể em nghe về những người phụ nữ anh yêu...
22/10/2015, 16:21 by mycomputer
» Thương vội người đến sau...
13/10/2015, 16:09 by mycomputer