DIỄN ĐÀN hochanh.net.vn
Cảm ơn bạn đã quan tâm đến học hành và tham gia diễn đàn hochanh.net.vn

Join the forum, it's quick and easy

DIỄN ĐÀN hochanh.net.vn
Cảm ơn bạn đã quan tâm đến học hành và tham gia diễn đàn hochanh.net.vn
DIỄN ĐÀN hochanh.net.vn
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Latest topics
Gallery


NƠI TỰ DO  Empty
Đăng nhập với tên thanhvien VIP

28/8/2010, 21:37 by ABC

BẠN CÓ THỂ ĐĂNG KÝ RỒI ĐĂNG NHẬP
HOẶC ĐĂNG NHẬP
VỚI TÊN thanhvienvip
hoặc thanhvien 1
hoặc thanhvien 2
hoặc thanhvien 3

và mật khẩu là 1234567890

để không có dòng quảng cáo trên.

Comments: 0

HỌC ĐI ĐÔI VỚI HÀNH ?

28/4/2010, 22:40 by Admin

Học đi đôi với hành


“ trăm hay không bằng tay quen”. người lao động xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thức hành giỏi. điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thức hành . trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ. …

[ Full reading ]

Comments: 2

Poll
Keywords

tích  Phân  phẩm  


NƠI TỰ DO

4 posters

Go down

NƠI TỰ DO  Empty NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvienvip 22/9/2010, 04:13

Tôi muốn có chuyên mục này. Bởi lẽ mỗi một người trong chúng ta ai cũng có nan đề của cuộc sống...Và tôi hy vọng nơi đây bạn có thể tâm tư, có thể nổi giận cho bớt căng thẳng và cũng có thể nói ra những suy tư mà mình không thể bộc bạch cùng ai...Nơi mà không ai có thể biết ai. Nhưng có thể cho bạn những lời khuyên, có thể chia sẽ với bạn ....và bạn cũng có thể chia sẽ với mọi người...



Mỗi một đời người là một bài toán khó. Mà ta phải nổ lực để giải nó.

Cho đến bây giờ nhìn lại những những lập trình cho cuộc đời của mình, thấy có những điều cũng thật mỹ mãn và cũng có nhìều sai lầm không thể sửa được nữa.

Tôi đã từng nổ lực vượt qua số phận, nhưng có phải chăng số phận đã được an bài cho mỗi người, mà mình phải chấp nhận và không thể vượt qua chăng !

Hay là do cách suy nghĩ và cách làm của mình chưa đúng để cái mà mình gọi là số phận cứ trói buộc mình. Cứ mỗi lần không lý giải được, tôi lại hihi và tiếp tục vươn lên.

thanhvienvip
CỬ NHÂN
CỬ NHÂN

Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by mm 23/9/2010, 14:20

Lòng người khác nào một hủ nước cơm
Nếu khấy lên toàn đầu tôm, đuôi cá, rất hôi thối
Nhưng ta để đứng yên sẽ có một lớp nước trong veo

Chính vì lẽ đó mà chúng ta phải hướng đến những điều tốt đẹp.
Tình yêu thương thật sẽ mở lối cho ta
mm
mm
GIÁO SƯ
GIÁO SƯ

Tổng số bài gửi : 634
Điểm : 13793
Reputation : 3
Birthday : 04/04/1966
Join date : 26/04/2010
Age : 58

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvien 3 24/9/2010, 15:15

Quan tâm, chia sẻ cuộc đời với người thương mến...

(Hiếu học). Sự thành công sẽ là vô nghĩa nếu không có ai đó quan tâm để chia sẻ các giá trị, niềm tin và chất lượng của cuộc sống chúng ta. Thực vậy, mối cảm xúc mà chúng ta mong ước nhất là được gắn bó với nhữngtâm hồn khác. Vậy, làm thế nào để mối quan hệ với người mà bạn thương mến nhất được tốt đẹp thêm hơn? Những nguyên tắc cơ bản trong mối quan hệ.


1. Biết rõ giá trị và qui tắc của người mà bạn chia sẻ quan hệ.

Người ta có thể thương yêu nhau, nhưng nếu vì lý do nào đó mà một người liên tục vi phạm các qui tắc của người kia thì sẽ có buồn bực và dằn vặt trong mối quan hệ này. Bạn hãy nhớ rằng, tất cả các mối bực dọc bạn có với người khác đều là buồn bực vì sự vi phạm qui tắc. Trong thực tế, khi người ta có quan hệ mật thiết với nhau thì sự đụng chạm giữa các qui tắc của nhau là điều không thể tránh. Nhưng nếu bạn biết rõ những qui tắc của một người, bạn có thể hạn chế, phòng ngừa trước được những va chạm.

2. Đừng quan hệ chỉ để được một điều gì đó.

Để có mối quan hệ vững bền, hãy coi mối quan hệ của bạn là nơi để bạn cho đi chứ không phải để nhận vào. Hãy biết cho đi và bạn sẽ được nhận lại nhiều hơn thế. Đó chính là hạnh phúc của cuộc sống, đó là hạnh phúc tìm được trong sự chia sẻ chân thành, trong sự tha thứ…

3. Hãy làm cho mối quan hệ của bạn trở thành một ưu tiên cao nhất trong cuộc đời.

Tập trung mỗi ngày làm cho mối quan hệ khá hơn lên.Bằng không, nó sẽ phải nhường chỗ cho những chuyện khác cấp bách hơn xảy ra hàng ngày. Dần dà, cảm xúc sâu xa và sự say mê sẽ tan biến.

Vì vậy, hãy liên tưởng đến những điều bạn cảm thấy yêu thích nơi con người mà bạn có quan hệ. Hãy tăng cường cảm giác gắn bó của bạn với người ấy và sưởi ấm tình cảm thân mật và sự hấp dẫn của người ấy.

4. Nuôi dưỡng mối quan hệ, cần phải lưu ý những thói quen nguy hại.

- Giai đoạn thứ nhất thử thách mối quan hệ là khi bạn cảm thấy có sự chống đối. Hầu như bất cứ ai cũng đều có những cảm xúc chống đối điều người kia nói hay làm. Sự chống đối xảy ra khi bạn cảm thấy khó chịu hay “xa cách” người kia. Có thể ở một buổi tiệc người kia nói đùa một câu làm bạn khó chịu và bạn nghĩ lẽ ra họ không nên nói. Cái rắc rối là ở chỗ hầu hết chúng ta không thổ lộ với người kia tình cảm chống đối của mình và vì thế nó cứ lớn lên mãi cho tới khi nó trở thành sự nghi kỵ.

- Nếu sự chống đối không được xử lý, nó sẽ trở thành nghi kỵ. Giờ đây bạn không chỉ khó chịu, mà bạn tức giậnvới người kia. Bạn bắt đầu xa tránh người kia và dựng lên một bức tường ngăn chận cảm xúc. Sự nghi kỵ phá hủy tình thân mật và đây là điều tai hại vì nó sẽ mạnh lên rất nhanh để trở thành sự từ chối.

- Đây là điểm bạn cảm thấy sự nghi kỵ tích tụ nhiều đến nỗi bạn cảm thấy mình tìm hết cách để đổ lỗi cho người kia, đả kích người kia bằng lời hay không bằng lời. Trong giai đoạn này, bạn bắt đầu cảm thấy tất cả những gì người kia làm đều chọc tức bạn, quấy nhiễu bạn. Ở đây không chỉ xảy ra sự xa cách về thể chất nữa. Nếu sự từ chối tiếp tục và để bớt đau khổ, có thể bạn sẽ chuyển sang lãnh đạm…

- Khi đã quá mệt vì phải đối phó với sự tức giận ở giai đoạn từ chối, chúng ta cố làm giảm bớt nỗi đau của mình bằng cách làm tê cóng cảm xúc. Như thế tránh được cảm giác đau khổ, nhưng đồng thời cũng đánh mất cảm giác sung sướng, thỏa mãn. Đây là giai đoạn nguy hiểm nhất của mối quan hệ vì đây là điểm mà những người yêu nhau đã trở thành "bằng mặt mà không bằng lòng". Không ai thấy hai người này có vấn đề gì, vì họ không bao giờ cãi vã hay đánh nhau nhưng mối quan hệ đã trở nên lãnh đạm.

Vì thế, hãy nói thẳng với nhau. Bạn hãy cho người kia biết các nguyên tắc của mình. Để tránh gây to chuyện, hãy dùng các ngôn từ thích hợp. Hãy nói đến khía cạnh tích cực! Ví dụ, thay vì nói: "Anh không thể chịu nỗi hành động đó của em", bạn hãy nói: "Anh thích em làm thế này hơn". Ngoài ra, bạn hãy tránh những tranh luận khi mà bạn không còn nhớ rõ đó là chuyện gì nữa. Tại sao bạn lại chăm chăm phải thắng cho bằng được?

"Con tim tràn đầy có đủ chỗ cho mọi thứ,

Con tim trống rỗng không có chỗ cho một thứ gì."(ANTONIO PORCHIA).
Hãy cảm thấy hãnh diện vì được chia sẻ cuộc đời với người ấy, bạn nhé.
Chúc bạn vui vẻ!
Gia Nghi tổng hợp/(Hieuhoc.com


Được sửa bởi thanhvien 3 ngày 25/9/2010, 20:08; sửa lần 1.

thanhvien 3
Thành Viên mới
Thành Viên mới

Tổng số bài gửi : 4
Điểm : 10360
Reputation : 2
Birthday : 25/02/1955
Join date : 30/08/2010
Age : 69

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvien 3 24/9/2010, 15:30

Hãy tha lỗi cho em, anh nhé!



Bao lần tôi định viết về anh, nhưng viết được vài chữ tôi lại ngập ngừng. Anh - người tôi không nhớ mặt, cũng không biết anh sống ở đâu, làm gì, chỉ biết mỗi khi nhớ về anh trong tôi tràn dâng cảm giác xấu hổ, ân hận...
NƠI TỰ DO  Tha%20loi%20cho%20em%20duoi

Ngày đó, tôi đang học lớp 10. Trước Tết Nguyên đán hai tháng, bố mẹ tôi quyết định sửa nhà. Gọi là sửa nhà nhưng thật ra chỉ sửa một chút gian bếp và nhà tắm. Tốp thợ có ba người, hai thợ chính và anh - thợ phụ. Anh kể với bố mẹ tôi anh đang là sinh viên khoa toán Đại học Sư phạm Hà Nội, anh học buổi chiều, buổi sáng đi phụ giúp anh họ.

Anh chăm chỉ, chẳng nề hà việc gì. Mẹ tôi quý anh lắm, sáng nào anh đến mẹ tôi cũng nấu bát mì tôm có thịt, hành, rau mùi cho anh ăn. Buổi trưa mẹ cũng bảo anh vào ăn cùng gia đình rồi mới về đi học.

Mẹ tôi luôn miệng khen anh: “Đấy, con thấy đấy, anh ấy sống xa bố mẹ, phải vất vả bươn chải mà ngoan ghê cơ. Mẹ định sau này khi cậu ấy tốt nghiệp, nếu thích mẹ sẽ xin cho cậu ấy về cơ quan mẹ...”.

Tôi học kém môn toán nên thỉnh thoảng lại nhờ anh “quân sư”. Tôi cũng định bảo mẹ thuê anh làm gia sư, kèm tôi môn toán.

Chỉ còn vài hôm nữa là công trình sửa sang nhà cửa hoàn thành. Sáng đó mẹ đưa tôi một tờ 50.000 đồng và dặn: “Mẹ định có chút quà cho cậu ấy, trưa nếu mẹ không về kịp thì con đưa hộ mẹ nhé, nhưng mẹ sẽ cố gắng về sớm".

Tôi để tờ 50.000 đồng lên nóc tủ lạnh rồi đi học bài. Đến giờ nấu cơm, chợt nhớ đến tờ 50.000 tôi nhìn lên nóc tủ lạnh thì không thấy đâu. Mà từ sáng đến giờ chỉ có tôi và anh. Hôm nay hai anh thợ chính lại không đến. Thế không anh thì ai vào đây? Tôi bắt đầu nghi ngờ anh. Thỉnh thoảng tôi lại liếc nhìn xem thái độ anh thế nào.

Đến trưa mẹ về, tôi kể là tiền đã bị mất, mẹ tôi ngỡ ngàng lắm. Tôi khẳng định “chỉ có anh” nhưng mẹ vẫn một mực bênh anh. Thế rồi từ hôm đó đến hôm kết thúc công trình tôi không nói chuyện cũng không chào hỏi gì anh.

Mẹ vẫn mời anh ở lại ăn cơm trưa nhưng hình như anh linh cảm thái độ của tôi nên không ở lại. Tôi dặn đi dặn lại mẹ là không được thưởng cho anh nữa vì anh đã lấy số tiền đó. Tôi thất vọng lắm, lúc nào cũng lẩm bẩm “Đói cho sạch, rách cho thơm” hoặc “Người đâu mà gian giảo thế kia chứ!”.

Bẵng đi một thời gian tôi cũng không nhớ gì đến tờ 50.000 đồng, cũng không còn nhớ đến anh nữa. Chợt một lần nhà tôi thay tủ lạnh mới. Khi nhấc chiếc tủ lạnh cũ ra, cả bố mẹ và tôi đều nhìn thấy tờ 50.000. Mặt tôi bỗng nóng bừng. Mẹ tôi vội kêu: “Thôi chết rồi, đây là tờ 50.000 mà mẹ đưa cho con dạo nhà mình sửa nhà đây mà, thế mà con cứ nghĩ oan cho cậu ấy, khổ thân nó quá!”

NƠI TỰ DO  Tha%20loi%20cho%20em%20bia

“Hãy tha lỗi cho em, anh nhé!”.

Tôi cầm tờ 50.000. Một lớp bụi phủ đầy hai mặt tờ tiền. Những giọt nước mắt nhè nhẹ rơi xuống tạo thành những hình tròn loang lổ. Tôi ân hận quá! Nghĩ lại hành động và suy nghĩ không tốt mà tôi dành cho anh, tôi thấy mình thật hồ đồ và nhỏ nhen. Nhưng tôi không biết anh đang ở đâu để có thể nói lời xin lỗi!?

Lại một mùa xuân nữa sắp về. Nhìn những ngôi nhà sắp hoàn thiện hoặc đang sửa sang tôi lại thấy day dứt lạ kỳ. Nó làm tôi nhớ đến anh, nhớ đến một thời nông nổi của tôi. Đã nhiều năm trôi qua, dẫu không còn nhớ khuôn mặt anh nhưng tôi vẫn mong được gửi tới anh lời xin lỗi. “Hãy tha lỗi cho em, anh nhé!”.


Theo: Tờ 50000 đồng. HƯƠNG UYÊN (Hà Nội)/(TTO)

thanhvien 3
Thành Viên mới
Thành Viên mới

Tổng số bài gửi : 4
Điểm : 10360
Reputation : 2
Birthday : 25/02/1955
Join date : 30/08/2010
Age : 69

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvien 3 25/9/2010, 21:24

That la toi te khi su bat can cua nguoi khac dem den dieu nghi ky cho nguoi than cua minh
Đau lòng

thanhvien 3
Thành Viên mới
Thành Viên mới

Tổng số bài gửi : 4
Điểm : 10360
Reputation : 2
Birthday : 25/02/1955
Join date : 30/08/2010
Age : 69

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by mm 26/9/2010, 05:28

你的心情总在飞
什么事都要去追
想抓住一点安慰
你总是喜欢在人群中徘徊
你最害怕孤单的滋味
你的心那么脆,一碰就会碎
经不起一点风吹
你的身边总是要许多人陪
你最害怕每天的天黑
但是天总会黑,人总要离别
谁也不能永远陪谁
而孤单的滋味,谁都要面对
不只是你我会感觉到疲惫
当你孤单你会想起谁
你想不想找个人来陪
你的快乐伤悲只有我能体会
让我再陪你走一回
music
你的心情总在飞,什么事都要去追
想抓住一点安慰,
你总是喜欢在人群中徘徊
你最害怕孤单的滋味
你的心那么脆,一碰就会碎
经不起一点风吹
你的身边总是要许多人陪
你最害怕每天的天黑
但是天总会黑,人总要离别,
谁也不能永远陪谁
而孤单的滋味,谁都要面对,
不只是你我会感觉到疲惫
当你孤单你会想起谁
你想不想找个人来陪
你的快乐伤悲,只有我能体会
让我再陪你走一回

Tâm hồn em luôn bay bổng, thứ gì cũng muốn theo đuổi
www.YeuCaHat.com
Muốn nắm bắt được một chút an ủi.
Lúc nào em cũng thích lang thang chốn đông người.
Em sợ nhất là mùi vị của sự cô đơn.
Trái tim em thật mong manh, chạm vào là sẽ vỡ tan.
Không chịu được cả một cơn gió nhẹ thổi qua.
Quanh em lúc nào cũng phải có nhiều người bầu bạn.
Em sợ nhất là khoảng khắc đêm về.

Nhưng trời vẫn sẽ phải chuyển sang đêm, người vẫn phải đến lúc ly biệt.
Không ai có thể mãi mãi ở bên cạnh một ai khác.
Và mùi vị của sự cô đơn, ai cũng sẽ phải đối mặt,
Không chỉ riêng em và anh mới cảm thấy mệt mỏi.

Khi em cô đơn, em sẽ nhớ đến ai?
Em có muốn tìm một người nào đó để chia sẻ.
Những niềm vui, nỗi buồn của em, chỉ có mình anh có thể hiểu được.
Vậy hãy để cho anh bên em, cùng em đi một đoạn nữa nhé.

http://search.yeucahat.com/search.php?s=%E5%BD%93%E4%BD%A0%E5%AD%A4%E5%8D%95%E4%BD%A0%E4%BC%9A%E6%83%B3%E8%B5%B7%E8%B0%81&mode=title
mm
mm
GIÁO SƯ
GIÁO SƯ

Tổng số bài gửi : 634
Điểm : 13793
Reputation : 3
Birthday : 04/04/1966
Join date : 26/04/2010
Age : 58

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by dâutâyvuivẻ 30/9/2010, 20:45

dâutâyvuivẻ
dâutâyvuivẻ
CỬ NHÂN
CỬ NHÂN

Tổng số bài gửi : 140
Điểm : 12379
Reputation : 0
Birthday : 01/01/1997
Join date : 29/04/2010
Age : 27
Đến từ : binh thuan

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by mm 5/10/2010, 20:58

Ai cũng học cách để yêu.
Và tôi cũng không ngoại lệ.
Nhưng tại sao lại không học cách khi chia tay.
Vì cuộc sống không thể lường trước được điều ....
Là mẹ của hai cô con gái nên Tôi đang nghĩ cách dạy cho con gái cách yêu và cũng sẽ dạy cho con gái cách chia tay người yêu.
Theo tôi đây cũng là kĩ năng sống rất cần thiết cho con gái
cherry
mm
mm
GIÁO SƯ
GIÁO SƯ

Tổng số bài gửi : 634
Điểm : 13793
Reputation : 3
Birthday : 04/04/1966
Join date : 26/04/2010
Age : 58

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by mm 8/10/2010, 10:33

ình yên không có chân để chạy cũng chẳng có cánh để bay. Nhưng bình yên không ở yên một chỗ. Vì bình yên gắn liền với người, mà người thì luôn di chuyển. Người đi và tâm hồn người thay đổi kéo cả bình yên đi theo. Thế nên ta đi tìm bình yên, bình yên của ta, cái bình yên đơn giản mà phức tạp, nhẹ nhàng mà dứt khoát.

..Ta tìm bình yên ở trong gió. Không phải tự nhiên ta yêu gió. Những luồng không khí chuyển động khắp không trung, không màu, không mùi, không vị nhưng ai cũng cảm nhận được. Gió vô hình nhưng sự hiện diện của gió lại hữu hình. Người ta thấy gió khi tóc ai bay theo cơn gió hối hả về phía chân trời. Người ta thấy gió khi chiếc lá rơi xuống nhảy múa giữa không trung. Người ta thấy gió khi những giọt sương rung rinh trên lá. Người ta thấy gió khi hạt mưa bóng mây xiên xiên trong nắng. Gió mang nhiều tâm trạng vì ai cũng gửi những nỗi niềm của mình vào trong gió mong gió sẽ mang đến bên người mình yêu quý. Nhưng chẳng vì thế mà gió nặng lòng, gió vẫn vô tư thoải mái đi khắp chốn cùng nơi. Gió luôn nhẹ nhàng, luôn mát dịu và tình cảm. Đã có những lúc lòng ta trĩu nặng những suy nghĩ không đâu và ta tìm đến gió. Ta tìm một nơi lộng gió, chỉ có gió và ta, chỉ có ta và gió rồi thấy mình như đang bay theo gió. Ta thấy sắc vàng của nắng trong gió, ta nghe âm thanh của nước trong gió, ta ngửi mùi hương của hoa trong gió. Ta phiêu cùng gió và cười, cười vì cái bình yên dịu dàng gió mang lại cho ta.

...Ta đi tìm bình yên ở màu đen cô độc. Mọi người nói màu đen mạnh mẽ, màu đen cá tính, màu đen lạnh lùng.Màu đen trong mắt ta lại khác. Màu đen ở trong ta mạnh mẽ bên ngoài mà yếu đuối bên trong. Màu đen của ta lạnh lùng bên ngoài mà nồng ấm bên trong. Màu đen của ta vụng về lắm, tình cảm nhưng không biết thể hiện những rung động của mình. Màu đen của ta ngốc nghếch lắm, cứ luôn tự tin và mạnh mẽ trước mọi người để che đi những vết thương sâu trong lòng, che đi những buồn đau sâu trong tim. Khi ta buồn ta hay im lặng và lúc đó, những câu chữ chẳng biết lặn đi đâu trong trí não ta, rồi những suy nghĩ lung tung, những cái gì đó chính ta cũng chẳng hiểu. Tâm hồn ta đó, nghệch ngoạc và xấu xí. Trái tim ta đó, vụng về và rời rạc. Ta đó, phóng khoáng đến mức bộp chộp, thiếu suy nghĩ đến mức vô tâm. Ta không yêu cà phê nhưng dạo này ta hay tìm đến nó. Khi ta cần tĩnh tâm ta sẽ đến bên cốc đen đá. Màu đen sâu thẳm của những giọt nước hoà vào với nhau thành một thể chan chứa tình cảm. Bản thân đen đá không ngọt ngào. Đen đá đắng và chua để khi uống xong trong cổ mới có vị ngọt nhè nhẹ, vị ngọt của chính cơ thể mình mang lại cho mình, một cái ngọt thuộc về bản năng. Và bình yên của ta ở nơi đó.

...Ta không yêu nhạc Rock nhưng ta lại đi tìm bình yên ở rock. Những âm thanh chói tai của trống, những giai điệu mạnh mẽ của bass, những tiếng gào thét đến lạc cả giọng. Ta thấy bình yên khi nghe rock. Tiếng lòng của ta đó. Ta không hét được, ta không nói ra được những bâng khuâng và bối rối trong lòng ta, ta không viết được những câu chữ đơn giản mà sâu sắc ấy. Ta không phải rockfan cũng càng chẳng phải rocker. Ta nghe rock, cảm nhận rock theo cách riêng của ta. Ta chỉ đơn giản là người tìm thấy tiêng tim mình đập trong những âm thanh chẳng êm dịu mấy ấy. Ta chỉ đơn giản là người thấy bình yên trong những âm thanh ấy. Và ta yêu những bản rock có tiếng dương cầm nhiều như ta yêu sự kết hợp của cam và đen vậy. Mạnh mẽ và sâu lắng, cuồng nhiệt và trầm lặng. Bắt đầu từ November Rain và có lẽ chẳng bao giờ kết thúc....

...Ta tìm bình yên ở blog. Bài đầu tiên của ta chỉ có một bài thật ngắn ngủi . Ta viết blog cho chính ta, không cần ai hiểu, không cần ai đọc, viết chẳng để làm gì - ích kỷ và độc đoán. Dần dần Blog của ta dài ra, đôi khi dài đến mức ta cũng chẳng muốn đọc. Dần dần blog của ta nhiều mầu sắc hơn nhưng trên hết sắc tím vẫn ngập tràn. Em viết dài hơn vì ta không viết cho riêng ta nữa. Ta viết cho bạn ta, những người luôn kêu ca ta chẳng bao giờ tâm sự chuyện gì với chúng nó, luôn trách ta không cho chúng nó hiểu những suy nghĩ trong lòng. Ta viết cho những người ta không quen, những người thật xa lạ nhưng lại có những cảm nhận về cuộc sống giống ta. Ta viết cho một người đặc biệt, một người yêu ta và ta cũng yêu, có lẽ là sau này, có lẽ là không bao giờ. Đối với ta blog mãi mãi vẫn chỉ là những chữ cái được sắp xếp theo một trật tự nào đó, mãi mãi vẫn chỉ là những suy nghĩ vớ vẩn, những cảm nhận vô thưởng vô phạt của ta, mãi mãi vẫn chỉ là một cái cầu nối mỏng manh mà vững chắc giữa ta và những tâm hồn đồng điệu khác. Blog- một nơi bình yên cho ta trải lòng, để ai gần sẽ gần ta hơn và ai xa sẽ xa ta mãi.

...Ta đi tìm bình yên ở trong ta. ta thích ở một mình, lúc vui cũng như lúc buồn. Ta thích những lúc như thế, chỉ có ta và ta. Không có ai để ta lẩn tránh những cảm xúc và suy nghĩ của mình, để hướng tâm trí và tình cảm của ta đi một nơi nào đó thật xa. Không có ai để ta yếu đuối và nũng nịu. Ta vẫn nhớ một chiều cuối mùa hè ta cầm cốc trà sữa ngồi trên bậc thềm Nhà hát lớn và thấy cuộc sống này thật nhiều điều kỳ diệu. Ngày hôm đó ta đã thấy trái tim ta tràn ngập tình yêu với tất cả mọi thứ, tất cả mọi người trên đời. Ngày hôm đó ta đã thấy mình sống thật có ích vì ta có đam mê để sống chết với nó, có mục đích để cố gắng đạt được, có tự tin để cười và nói thật nhiều. Ta vẫn nhớ một buổi tối mưa bay lất phất, ta tự thưởng cho mình cốc cacao nóng bên dòng sông Sài Gòn và ngồi ở đó chỉ một lúc thôi để thả mình vào gió, vào nước, vào bóng trăng tròn trên mặt nước lấp lánh ánh sáng từ đèn đường. Ta của lúc đó vô tư nhưng không vô tâm, vô lo nhưng không vô tình. Khác hẳn với một ta lạc lối của bây giờ. Ta của bây giờ biết bình yên của mình ở đâu nhưng cứ mải miết đi tìm. Vì cuộc sống của ta thay đổi nhiều rồi. Bình yên đã đi theo những kỷ niệm nhường chỗ cho những bình yên mới. Ta vẫn là ta, dù đã thay đổi cùng với cuộc sống xung quanh ta nhưng vẫn là ta. Ta của một người đi tìm bình yên....

...Hai chúng ta, hai con người ở hai thế giới khác nhau...
Chỉ có thể cùng cười, cùng nói, cùng chia sẻ mọi thứ nhưng vĩnh viễn...
...Không bao giờ thuộc về nhau...
mm
mm
GIÁO SƯ
GIÁO SƯ

Tổng số bài gửi : 634
Điểm : 13793
Reputation : 3
Birthday : 04/04/1966
Join date : 26/04/2010
Age : 58

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvienvip 12/10/2010, 21:03

khi dit do: Hoang tu Airblade: Chết vì "gái" là cái chết rất thoải mái. Chết vì "tình" là cái chết bất thình lình . Chết vì "lười" là cái chết rất buồn cười. Chết vì "học" là cái chết rất vàng ngọc . Chết vì "sầu" là cái chết rất ngầu . Chết vì "ghen" là cái chết nhỏ nhen . Chết vì "chơi" là cái ch

thanhvienvip
CỬ NHÂN
CỬ NHÂN

Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvienvip 29/10/2010, 09:40

Hãy quên bao thương nhớ
Hãy quên bao nỗi đau
Con tim hãy thôi cô đơn
Nước mắt hãy chảy vào trong
Nỗi buồn gởi theo gió mây
Trôi vào những giấc mơ nồng
Hãy tan đi trong đêm vắng
Vẫn mong chờ vu vơ
Trái tim dại khờ
Thôi ngóng chờ về nơi xa
Tháng năm trôi đi thật xa
Nhưng lòng này vẫn yêu
Nỗi nhớ theo anh từng đêm.

thanhvienvip
CỬ NHÂN
CỬ NHÂN

Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvienvip 29/10/2010, 12:09

.
Mỗi lần nhớ anh là mỗi lần em tự trách
Nên mỗi nỗi đau vì thế cứ nhân đôi.
Em chẳng biết làm sao
Rồi tự nhủ
Tình yêu chẳng có đúng sai
Nếu có chăng!
Là bao nỗi niềm thương và nhớ
Em yêu anh là em đang mang tội
Tội với vợ anh và tội với chồng em
Cứ vì thế tội cứ nhân lên
Em đã sai lầm khi để anh ra đi
Trong lúc em yêu anh nhiều lắm
Anh thông minh sao lại không nhìn thấy
Em yêu anh mà không biết phải làm sao
Để rồi ta phải đánh mất nhau
Để cho em giờ thành tội nhân muôn thuở.





thanhvienvip
CỬ NHÂN
CỬ NHÂN

Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by thanhvienvip 29/10/2010, 23:44

Yêu là phải sống vui sống khỏe
Yêu không phải để rầu để đau




thanhvienvip
CỬ NHÂN
CỬ NHÂN

Tổng số bài gửi : 105
Điểm : 12242
Reputation : 2
Birthday : 02/04/1978
Join date : 28/08/2010
Age : 46

Về Đầu Trang Go down

NƠI TỰ DO  Empty Re: NƠI TỰ DO

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết