Tìm kiếm
Similar topics
Latest topics
Đăng nhập với tên thanhvien VIP
28/8/2010, 21:37 by ABC
BẠN CÓ THỂ ĐĂNG KÝ RỒI ĐĂNG NHẬP
HOẶC ĐĂNG NHẬP
VỚI TÊN thanhvienvip
hoặc thanhvien 1
hoặc thanhvien 2
hoặc thanhvien 3
và mật khẩu là 1234567890
để không có dòng quảng cáo trên.
HOẶC ĐĂNG NHẬP
VỚI TÊN thanhvienvip
hoặc thanhvien 1
hoặc thanhvien 2
hoặc thanhvien 3
và mật khẩu là 1234567890
để không có dòng quảng cáo trên.
Comments: 0
HỌC ĐI ĐÔI VỚI HÀNH ?
28/4/2010, 22:40 by Admin
Học đi đôi với hành
“ trăm hay không bằng tay quen”. người lao động xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thức hành giỏi. điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thức hành . trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ. …
[ Full reading ]
“ trăm hay không bằng tay quen”. người lao động xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thức hành giỏi. điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thức hành . trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ. …
[ Full reading ]
Comments: 2
SỐNG đến từng giây phút cuối
3 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
SỐNG đến từng giây phút cuối
SỐNG đến từng giây phút cuối
Tôi từng được biết về những người trở thành triệu phú từ khi còn rất trẻ, có thể ở vào tuổi 16. Tôi cũng biết về những người trở thành triệu phú khi tuổi đã sáu mươi, hay bảy mươi. Tuy nhiên, đó là lần đầu tiên (sau hơn 26 năm), tôi biết về một người phá sản ở tuổi 72 và rồi can đảm làm lại từ đầu để trở thành triệu phú (một lần nữa) mười năm sau đó ở tuổi… 82. Đừng nói tôi là người của thế hệ trẻ, ngay cả khi tôi ở cùng thế hệ với con người này, tôi cũng sẽ phải ngã nón cúi chào trước ông ta.
Câu chuyện của ông ấy như một liều thuốc truyền cảm hứng mà bạn không thể nào bỏ qua. Toàn bộ câu chuyện, bạn có thể tìm thấy trên tờ báo Sunday Times (31/10/2006) với tiêu đề: “82-year-old comeback kid – Bounces Back From Bankruptcy“.
Ở tuổi 72, ông Lim Tow Yong đã tuyên bố phá sản. “Đứa con” mà ông “nuôi nấng” từ đầu những năm 1960, Emporium Group Holdings mang lại nguồn thu nhập vào khoảng 300 triệu đô hàng năm đã bị “tàn phá” bởi suy thoái kinh tế giữa những năm 1980 và hiện trạng cạnh tranh gay gắt trong xã hội. Không những thế, sự “ra đi” của “đứa con” đầu tiên này đã để lại cho ông khoảng nợ vượt ngưỡng 60 triệu đô.
Đối với thế hệ của ông (những người sinh ra khoảng đầu thế kỷ 20), hầu hết mọi người đều chuẩn bị cho việc ra đi thanh thản hoặc dưỡng sức già vào thời gian này. Phá sản ở tuổi 72, ông đã có một lý do tuyệt vời để sống phần đời còn lại trong sự khánh kiệt, và không một ai có thể trách ông vì điều đó. Tuy nhiên, ông Lim Tow Yong đã không làm như thế! Ông đã đứng dạy bắt đầu lại tất cả không phải từ con số 0, mà là với một khoản nợ khổng lồ. Mười năm sau đó, ông nhượng lại “đứa con” thứ hai của mình với giá 4,2 triệu đô, để một lần nữa trở thành triệu phú ở tuổi… 82! Bạn có thể tin được không?
Khi tôi đọc câu chuyện này, tôi đã tự hứa với bản thân rằng: tôi sẽ không bao giờ viện bất cứ lý do nào để ngừng mơ ước và phấn đấu.
Tôi vẫn nhớ rất rõ, một bài học lớn tôi đã học được khi đọc quyển sách của Steven K. Scott mà tôi đang dịch - “Simple Steps to Impossible Dreams”: Giây phút bạn ngừng mơ ước và thôi không tiếp tục chiến đấu để thực hiện ước mơ của mình, đó cũng có thể coi như là giây phút bạn đã “chết”.
Tôi tin chắc rằng người đàn ông này đã sống một cuộc sống thật sự cho đến những giây phút cuối cùng. Có thể ông ấy không thể để lại một gia sản đồ sộ cho thế hệ sau, nhưng điều ông ấy để lại, đó chính là huyền thoại sống mãi.
Đừng bao giờ bỏ cuộc! Hãy chiến đấu đến giây phút cuối cùng. Sợ hãi không thể giúp chúng ta thoát khỏi cái chết, nhưng chắc chắn nó sẽ ngăn chúng ta thật sự sống xứng đáng.
Tôi từng được biết về những người trở thành triệu phú từ khi còn rất trẻ, có thể ở vào tuổi 16. Tôi cũng biết về những người trở thành triệu phú khi tuổi đã sáu mươi, hay bảy mươi. Tuy nhiên, đó là lần đầu tiên (sau hơn 26 năm), tôi biết về một người phá sản ở tuổi 72 và rồi can đảm làm lại từ đầu để trở thành triệu phú (một lần nữa) mười năm sau đó ở tuổi… 82. Đừng nói tôi là người của thế hệ trẻ, ngay cả khi tôi ở cùng thế hệ với con người này, tôi cũng sẽ phải ngã nón cúi chào trước ông ta.
Câu chuyện của ông ấy như một liều thuốc truyền cảm hứng mà bạn không thể nào bỏ qua. Toàn bộ câu chuyện, bạn có thể tìm thấy trên tờ báo Sunday Times (31/10/2006) với tiêu đề: “82-year-old comeback kid – Bounces Back From Bankruptcy“.
Ở tuổi 72, ông Lim Tow Yong đã tuyên bố phá sản. “Đứa con” mà ông “nuôi nấng” từ đầu những năm 1960, Emporium Group Holdings mang lại nguồn thu nhập vào khoảng 300 triệu đô hàng năm đã bị “tàn phá” bởi suy thoái kinh tế giữa những năm 1980 và hiện trạng cạnh tranh gay gắt trong xã hội. Không những thế, sự “ra đi” của “đứa con” đầu tiên này đã để lại cho ông khoảng nợ vượt ngưỡng 60 triệu đô.
Đối với thế hệ của ông (những người sinh ra khoảng đầu thế kỷ 20), hầu hết mọi người đều chuẩn bị cho việc ra đi thanh thản hoặc dưỡng sức già vào thời gian này. Phá sản ở tuổi 72, ông đã có một lý do tuyệt vời để sống phần đời còn lại trong sự khánh kiệt, và không một ai có thể trách ông vì điều đó. Tuy nhiên, ông Lim Tow Yong đã không làm như thế! Ông đã đứng dạy bắt đầu lại tất cả không phải từ con số 0, mà là với một khoản nợ khổng lồ. Mười năm sau đó, ông nhượng lại “đứa con” thứ hai của mình với giá 4,2 triệu đô, để một lần nữa trở thành triệu phú ở tuổi… 82! Bạn có thể tin được không?
Khi tôi đọc câu chuyện này, tôi đã tự hứa với bản thân rằng: tôi sẽ không bao giờ viện bất cứ lý do nào để ngừng mơ ước và phấn đấu.
Tôi vẫn nhớ rất rõ, một bài học lớn tôi đã học được khi đọc quyển sách của Steven K. Scott mà tôi đang dịch - “Simple Steps to Impossible Dreams”: Giây phút bạn ngừng mơ ước và thôi không tiếp tục chiến đấu để thực hiện ước mơ của mình, đó cũng có thể coi như là giây phút bạn đã “chết”.
Tôi tin chắc rằng người đàn ông này đã sống một cuộc sống thật sự cho đến những giây phút cuối cùng. Có thể ông ấy không thể để lại một gia sản đồ sộ cho thế hệ sau, nhưng điều ông ấy để lại, đó chính là huyền thoại sống mãi.
Đừng bao giờ bỏ cuộc! Hãy chiến đấu đến giây phút cuối cùng. Sợ hãi không thể giúp chúng ta thoát khỏi cái chết, nhưng chắc chắn nó sẽ ngăn chúng ta thật sự sống xứng đáng.
dohutika- CỬ NHÂN
- Tổng số bài gửi : 81
Điểm : 10711
Reputation : 2
Birthday : 12/01/1997
Join date : 11/07/2010
Age : 27
Re: SỐNG đến từng giây phút cuối
Giây phút bạn ngừng mơ ước và thôi không tiếp tục chiến đấu để thực hiện ước mơ của mình, đó cũng có thể coi như là giây phút bạn đã “chết”.
Đừng bao giờ bỏ cuộc! Hãy chiến đấu đến giây phút cuối cùng. Sợ hãi không thể giúp chúng ta thoát khỏi cái chết, nhưng chắc chắn nó sẽ ngăn chúng ta thật sự sống xứng đáng
Tôi đã làm rất nhiều điều mà chưa khi nào tôi nhận đc sự ủng hộ của chồng hay của những người bạn. đôi lúc họ cho tôi là lập dị. trong thâm tâm tôi thì tôi rất vui vì tôi đã làm đc điều mà bản thân tôi thấy đó là sự thành công còn người khác cho là sự dại dột của tôi. Tôi đã say mê web từ khi tôi biết nó. và tôi rất tiếc vì biết nó quá muộn. ở đây tôi tìm đc nhiều sự đồng cảm trong suy nghĩ, tìm đc sự động viên, tìm đc kinh nghiệm...mà những người sống bên cạnh mình lại ko như thế...tìm thấy trên cuộc đời có nhiều điều thú vị
Đừng bao giờ bỏ cuộc! Hãy chiến đấu đến giây phút cuối cùng. Sợ hãi không thể giúp chúng ta thoát khỏi cái chết, nhưng chắc chắn nó sẽ ngăn chúng ta thật sự sống xứng đáng
Tôi đã làm rất nhiều điều mà chưa khi nào tôi nhận đc sự ủng hộ của chồng hay của những người bạn. đôi lúc họ cho tôi là lập dị. trong thâm tâm tôi thì tôi rất vui vì tôi đã làm đc điều mà bản thân tôi thấy đó là sự thành công còn người khác cho là sự dại dột của tôi. Tôi đã say mê web từ khi tôi biết nó. và tôi rất tiếc vì biết nó quá muộn. ở đây tôi tìm đc nhiều sự đồng cảm trong suy nghĩ, tìm đc sự động viên, tìm đc kinh nghiệm...mà những người sống bên cạnh mình lại ko như thế...tìm thấy trên cuộc đời có nhiều điều thú vị
mm- GIÁO SƯ
- Tổng số bài gửi : 634
Điểm : 13793
Reputation : 3
Birthday : 04/04/1966
Join date : 26/04/2010
Age : 58
Re: SỐNG đến từng giây phút cuối
Người tốt bí mật
Tuổi Trẻ Online - Thứ Hai, 19/7
TT- – TT - Nếu bạn là người thấy cái bập bênh trong công viên mà các em nhỏ hay vui chơi bị hỏng hay chiếc ghế dài để bên đường cho mọi người nghỉ chân đỡ mệt khi đi bộ đã mất thanh gỗ ngang, bạn sẽ làm gì?
Hầu hết sẽ đều coi như không thấy hoặc nghĩ “đó là việc của người khác”.
Stephen Rimmer, ở Oldham, Greater Manchester (Anh), lại nghĩ khác. Đêm đêm, anh lầm lũi ra khỏi nhà với bộ dạng chẳng mấy khác một tên tội phạm và mang theo dụng cụ sửa chữa.
Từng làm lính, năm nay 37 tuổi, Stephen khá khéo tay. Anh đã bí mật sửa chữa những chiếc ghế dài xiêu vẹo hay hỏng hóc ở những nơi mọi người vẫn vui chơi, rồi anh sơn lại bằng một màu mới sặc sỡ và vui mắt. Anh thích làm vào ban đêm vì ít có người làm phiền hay gây rắc rối.
“Tôi đạp xe xuống gần một con sông nhỏ, thấy cái ghế mà lại chẳng có thanh gỗ nào thì ngồi làm sao! Tôi nghĩ sao người ta chưa sửa nó nhỉ”. Vài lần anh thấy, bỏ qua, rồi anh quyết định thay đổi. Anh tìm được thanh gỗ mang về nhà để làm thành thanh ngồi, sơn thật đẹp, rồi đạp xe lại đặt vào nơi đang còn trống.
Cứ thế, lặng lẽ trong 18 tháng qua, anh đã cải tạo được 18 dự án gần nhà mình, trong đó có cả làm mới chòi ngắm cảnh của bọn trẻ.
Rimmer đã lập gia đình, chuyển nhiều công việc khác nhau sau khi rời quân ngũ sáu năm trước và sắp lấy bằng đại học về thiết kế 3D ở Trường ĐH Manchester Metropolitan.
Ban đầu, hội đồng địa phương nghĩ đó là dự án hợp tác của những người quản lý công viên và những khu vực vui chơi. Nhưng khi dò hỏi, cả hội đồng ai cũng tròn mắt ngạc nhiên. Cuối cùng, hội đồng thành phố bèn thông báo đề nghị “du kích quân” khéo tay này lộ diện. Họ đã hết lòng khen ngợi anh, bởi anh đã giúp tiết kiệm cho tiền thuế của dân khoảng 4.000 USD.
Steve Smith, chủ nhiệm các công viên và ngoại ô tại hội đồng Oldham, nói: “Người đàn ông này rất có tinh thần cộng đồng. Nghĩ về chuyện đó, tôi thấy rất ấm áp và thật tuyệt vời”.
H.NGUYÊN (Theo Daily Mail, Telegraph)
vậy thì ta xem những việc mình làm như một bí mật!
Tuổi Trẻ Online - Thứ Hai, 19/7
TT- – TT - Nếu bạn là người thấy cái bập bênh trong công viên mà các em nhỏ hay vui chơi bị hỏng hay chiếc ghế dài để bên đường cho mọi người nghỉ chân đỡ mệt khi đi bộ đã mất thanh gỗ ngang, bạn sẽ làm gì?
Hầu hết sẽ đều coi như không thấy hoặc nghĩ “đó là việc của người khác”.
Stephen Rimmer, ở Oldham, Greater Manchester (Anh), lại nghĩ khác. Đêm đêm, anh lầm lũi ra khỏi nhà với bộ dạng chẳng mấy khác một tên tội phạm và mang theo dụng cụ sửa chữa.
Từng làm lính, năm nay 37 tuổi, Stephen khá khéo tay. Anh đã bí mật sửa chữa những chiếc ghế dài xiêu vẹo hay hỏng hóc ở những nơi mọi người vẫn vui chơi, rồi anh sơn lại bằng một màu mới sặc sỡ và vui mắt. Anh thích làm vào ban đêm vì ít có người làm phiền hay gây rắc rối.
“Tôi đạp xe xuống gần một con sông nhỏ, thấy cái ghế mà lại chẳng có thanh gỗ nào thì ngồi làm sao! Tôi nghĩ sao người ta chưa sửa nó nhỉ”. Vài lần anh thấy, bỏ qua, rồi anh quyết định thay đổi. Anh tìm được thanh gỗ mang về nhà để làm thành thanh ngồi, sơn thật đẹp, rồi đạp xe lại đặt vào nơi đang còn trống.
Cứ thế, lặng lẽ trong 18 tháng qua, anh đã cải tạo được 18 dự án gần nhà mình, trong đó có cả làm mới chòi ngắm cảnh của bọn trẻ.
Rimmer đã lập gia đình, chuyển nhiều công việc khác nhau sau khi rời quân ngũ sáu năm trước và sắp lấy bằng đại học về thiết kế 3D ở Trường ĐH Manchester Metropolitan.
Ban đầu, hội đồng địa phương nghĩ đó là dự án hợp tác của những người quản lý công viên và những khu vực vui chơi. Nhưng khi dò hỏi, cả hội đồng ai cũng tròn mắt ngạc nhiên. Cuối cùng, hội đồng thành phố bèn thông báo đề nghị “du kích quân” khéo tay này lộ diện. Họ đã hết lòng khen ngợi anh, bởi anh đã giúp tiết kiệm cho tiền thuế của dân khoảng 4.000 USD.
Steve Smith, chủ nhiệm các công viên và ngoại ô tại hội đồng Oldham, nói: “Người đàn ông này rất có tinh thần cộng đồng. Nghĩ về chuyện đó, tôi thấy rất ấm áp và thật tuyệt vời”.
H.NGUYÊN (Theo Daily Mail, Telegraph)
vậy thì ta xem những việc mình làm như một bí mật!
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
29/12/2015, 16:45 by mycomputer
» Người ta bận yêu, còn em bận cô đơn…
18/12/2015, 17:04 by mycomputer
» Đông đến làm người ta cô đơn hơn phải không anh?
23/11/2015, 15:45 by mycomputer
» Em muốn được ôm anh từ phía sau
13/11/2015, 16:09 by mycomputer
» Hãy cho nhau một cơ hội để giãi bày!
9/11/2015, 16:43 by mycomputer
» Đôi lúc em chỉ muốn mình thuộc về ai đó thôi...
5/11/2015, 16:33 by mycomputer
» Trái đất này, ba phần tư là nước mắt...
27/10/2015, 16:24 by mycomputer
» Để anh kể em nghe về những người phụ nữ anh yêu...
22/10/2015, 16:21 by mycomputer
» Thương vội người đến sau...
13/10/2015, 16:09 by mycomputer