Tìm kiếm
Similar topics
Latest topics
Đăng nhập với tên thanhvien VIP
28/8/2010, 21:37 by ABC
BẠN CÓ THỂ ĐĂNG KÝ RỒI ĐĂNG NHẬP
HOẶC ĐĂNG NHẬP
VỚI TÊN thanhvienvip
hoặc thanhvien 1
hoặc thanhvien 2
hoặc thanhvien 3
và mật khẩu là 1234567890
để không có dòng quảng cáo trên.
HOẶC ĐĂNG NHẬP
VỚI TÊN thanhvienvip
hoặc thanhvien 1
hoặc thanhvien 2
hoặc thanhvien 3
và mật khẩu là 1234567890
để không có dòng quảng cáo trên.
Comments: 0
HỌC ĐI ĐÔI VỚI HÀNH ?
28/4/2010, 22:40 by Admin
Học đi đôi với hành
“ trăm hay không bằng tay quen”. người lao động xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thức hành giỏi. điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thức hành . trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ. …
[ Full reading ]
“ trăm hay không bằng tay quen”. người lao động xưa đã từng quan niệm rằng lí thuyết hay không bằng thức hành giỏi. điều đó cho thấy người xưa đã đề cao vai trò của thức hành . trong khi đó những kẻ học thức chỉ biết chữ nghĩa thánh hiền, theo lối học từ chương sáo mòn cũ kĩ. …
[ Full reading ]
Comments: 2
Anh không hoàn hảo
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Anh không hoàn hảo
Mỗi lần nhìn hai cô con gái chơi trò mẹ con, em lại thở dài: “Nhìn mà xót xa, sau này lại suốt ngày quẩn quanh với tình mẫu tử, tầm nhìn không quá ngọn cỏ!”.
Anh thường phải nói vài câu pha trò hoặc lảng ra chỗ khác, vì biết đoạn tiếp theo sẽ là những liên tưởng về cuộc sống hiện tại của em bây giờ.
Vì chồng, vì con, em phải hi sinh nhiều cơ hội thăng tiến trong công việc. Vì chồng, vì con, em từ chối những cuộc vui với bạn bè, sấp sấp ngửa ngửa về nhà để kịp giờ đón con, nấu cơm...
Những nỗi khổ của người “suốt ngày quẩn quanh với tình mẫu tử”, anh biết rõ. Anh cũng đã nhìn thấy hình ảnh đầy cảm động ấy ở bà anh, ở mẹ anh, nên ngay từ thủơ nhỏ, anh tự hứa với mình: Sẽ làm tất cả để những người đàn bà mình yêu quý đỡ khổ.
Cho đến tận giờ phút này, những lúc hạnh phúc hay khổ đau, anh đều không quên lời hứa của mình.
Mới cưới nhau, em sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu nên nhất định đòi thuê nhà ở riêng. Mẹ anh là người hiền hậu, nhưng anh cũng biết cuộc sống nhiều thế hệ không phải bao giờ cũng “cơm lành canh ngọt” nên anh ủng hộ phương án ở riêng.
Nhớ lại những năm đi thuê nhà, anh vẫn còn rùng mình vì cảm giác căng thẳng mỗi lần nghĩ tới chuyện kiếm tiền mua một căn hộ nhỏ.
Tiền thuê nhà hàng tháng, cộng tiền nuôi con nhỏ, một con nhỏ “cõng” theo một người giúp việc... bao nhiêu khoản chi tiêu em tính đâu ra đấy, anh chỉ có mỗi nhiệm vụ... đặt vào tay em đến đồng lương cuối cùng.
Lương không thôi làm sao đủ. Phải tìm cách kiếm “lậu” để dôi ra một khoản cho em bỏ lợn tiết kiệm, dành vào việc hiếu hỉ.
Em nói: “Em có thể cắn răng chịu khổ, nhưng khi ra đường phải là người đàng hoàng. Cái phong bì nhà mình không nhiều gấp mấy lần người khác thì cũng phải dày hơn người bình thường”.
Ừ phải, anh rất tự hào về vợ đảm của anh. Em đàng hoàng, anh cũng được thơm lây. Nhìn thấy em tự tin trong chiếc váy đẹp, trong cái túi xắc đẹp là một phong bì đẹp đi mừng đám cưới, anh vui đến thắt lòng.
Mỗi lần em hỏi cô dâu trông đẹp hay xấu, anh đều trả lời không đúng theo ý em. Nói “đẹp” thì mắt em buồn, mà nói “bình thường, không bằng em” thì em “ứ tin”, bảo anh chỉ giỏi nói dối.
Tưởng thú thật để xoa dịu tình hình, nào ngờ càng khiến em sa sẩm mặt mày: “Em còn lạ gì đàn ông các anh. Mắt cứ nhìn chằm chằm lên chỗ cô dâu, chú rể thế kia mà bảo là không để ý gì!”.
Khổ, chẳng lẽ anh lại phải giơ tay thề với vợ yêu rằng từ ngày lấy em, đám cưới nào anh cũng chỉ quan tâm đến việc chú rể có phải lo chuyện ở riêng giống anh không, có chú rể nào sau tuần trăng mật lãng mạn đã phải toát mồ hôi tính cách mua nhà không...
Liệu khi biết được sự thật về cái nhìn và ý nghĩ của anh hướng về đôi tân hôn, em có thấy thương hại gã đàn ông mà em tự hào gọi là “người đàn ông đích thực của đời em”?
Cái gã đàn ông hào hoa phong nhã, ung dung đi lại, nói cười thảnh thơi, là chỗ dựa vững chắc cho đời em, nhiều khi cũng có những nỗi sợ rất con trẻ.
Lần gã say khướt không mò về được đến nhà, phải nằm gục ở quán rồi may có người gọi taxi cho mà về, vào lúc 11h đêm, bị em phạt đúng một tuần “ly thân”, là vì gã cố tình say, chứ không phải vì “mải vui quên hết lời em dặn dò”.
Hôm ấy sắp đến ngày trả một khoản nợ cho việc mua căn hộ của chúng mình bây giờ, mà anh xoay xở mãi, không biết đào đâu ra tiền. Những chỗ cần muối mặt đi vay, anh đã gõ cửa hết rồi, nhưng toàn nhận cái lắc đầu ái ngại.
Chiều, tự dưng anh ngại về nhà. Sợ phải nhìn thấy vẻ mặt hân hoan của vợ con trong căn nhà lát gỗ đúng như mơ ước. Anh sẽ không thể dội một gáo nước lạnh lên sự tươi tỉnh của “những nàng công chúa” trong lâu đài hạnh phúc bằng một tin buồn.
Thế là anh tự chuốc cho mình say. Anh muốn trốn chạy khỏi nỗi sợ đàn ông, muốn được quên đi, dù chỉ trong vài giờ, tình trạng khánh kiệt thật sự núp dưới bóng hình của phú quý.
Nếu em biết được, sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn thấy mặt mình phờ phạc đến bạc nhược trong gương, anh chỉ muốn gào lên khóc như bất kỳ người đàn bà nào mỗi lần họ gặp rắc rối trong cuộc sống.
Nếu đàn ông khóc được nhiều như thế, có thể họ đã không phải dùng đến rượu, vợ yêu ạ. Cho nên dù rất buồn vì bị em cho ra rìa suốt một tuần liền, nhưng anh không dám hứa là anh có thể ly thân hoàn toàn với hơi men.
Nếu một ngày nào đó, nhìn thấy anh rơi nước mắt vì yếu mềm, xin em và các cô công chúa đáng yêu của anh đừng sốc. Anh cũng đang gồng mình để trở thành chỗ dựa xứng đáng cho tổ ấm bé nhỏ của mình, nhưng anh không chắc là sẽ làm được hết tất cả những điều em muốn. Anh... không phải là người hoàn hảo.
Gia Khánh (Báo Phụ Nử VN)
Anh thường phải nói vài câu pha trò hoặc lảng ra chỗ khác, vì biết đoạn tiếp theo sẽ là những liên tưởng về cuộc sống hiện tại của em bây giờ.
Vì chồng, vì con, em phải hi sinh nhiều cơ hội thăng tiến trong công việc. Vì chồng, vì con, em từ chối những cuộc vui với bạn bè, sấp sấp ngửa ngửa về nhà để kịp giờ đón con, nấu cơm...
Những nỗi khổ của người “suốt ngày quẩn quanh với tình mẫu tử”, anh biết rõ. Anh cũng đã nhìn thấy hình ảnh đầy cảm động ấy ở bà anh, ở mẹ anh, nên ngay từ thủơ nhỏ, anh tự hứa với mình: Sẽ làm tất cả để những người đàn bà mình yêu quý đỡ khổ.
Cho đến tận giờ phút này, những lúc hạnh phúc hay khổ đau, anh đều không quên lời hứa của mình.
Mới cưới nhau, em sợ cảnh mẹ chồng nàng dâu nên nhất định đòi thuê nhà ở riêng. Mẹ anh là người hiền hậu, nhưng anh cũng biết cuộc sống nhiều thế hệ không phải bao giờ cũng “cơm lành canh ngọt” nên anh ủng hộ phương án ở riêng.
Nhớ lại những năm đi thuê nhà, anh vẫn còn rùng mình vì cảm giác căng thẳng mỗi lần nghĩ tới chuyện kiếm tiền mua một căn hộ nhỏ.
Tiền thuê nhà hàng tháng, cộng tiền nuôi con nhỏ, một con nhỏ “cõng” theo một người giúp việc... bao nhiêu khoản chi tiêu em tính đâu ra đấy, anh chỉ có mỗi nhiệm vụ... đặt vào tay em đến đồng lương cuối cùng.
Lương không thôi làm sao đủ. Phải tìm cách kiếm “lậu” để dôi ra một khoản cho em bỏ lợn tiết kiệm, dành vào việc hiếu hỉ.
Em nói: “Em có thể cắn răng chịu khổ, nhưng khi ra đường phải là người đàng hoàng. Cái phong bì nhà mình không nhiều gấp mấy lần người khác thì cũng phải dày hơn người bình thường”.
Ừ phải, anh rất tự hào về vợ đảm của anh. Em đàng hoàng, anh cũng được thơm lây. Nhìn thấy em tự tin trong chiếc váy đẹp, trong cái túi xắc đẹp là một phong bì đẹp đi mừng đám cưới, anh vui đến thắt lòng.
Mỗi lần em hỏi cô dâu trông đẹp hay xấu, anh đều trả lời không đúng theo ý em. Nói “đẹp” thì mắt em buồn, mà nói “bình thường, không bằng em” thì em “ứ tin”, bảo anh chỉ giỏi nói dối.
Tưởng thú thật để xoa dịu tình hình, nào ngờ càng khiến em sa sẩm mặt mày: “Em còn lạ gì đàn ông các anh. Mắt cứ nhìn chằm chằm lên chỗ cô dâu, chú rể thế kia mà bảo là không để ý gì!”.
Khổ, chẳng lẽ anh lại phải giơ tay thề với vợ yêu rằng từ ngày lấy em, đám cưới nào anh cũng chỉ quan tâm đến việc chú rể có phải lo chuyện ở riêng giống anh không, có chú rể nào sau tuần trăng mật lãng mạn đã phải toát mồ hôi tính cách mua nhà không...
Liệu khi biết được sự thật về cái nhìn và ý nghĩ của anh hướng về đôi tân hôn, em có thấy thương hại gã đàn ông mà em tự hào gọi là “người đàn ông đích thực của đời em”?
Cái gã đàn ông hào hoa phong nhã, ung dung đi lại, nói cười thảnh thơi, là chỗ dựa vững chắc cho đời em, nhiều khi cũng có những nỗi sợ rất con trẻ.
Lần gã say khướt không mò về được đến nhà, phải nằm gục ở quán rồi may có người gọi taxi cho mà về, vào lúc 11h đêm, bị em phạt đúng một tuần “ly thân”, là vì gã cố tình say, chứ không phải vì “mải vui quên hết lời em dặn dò”.
Hôm ấy sắp đến ngày trả một khoản nợ cho việc mua căn hộ của chúng mình bây giờ, mà anh xoay xở mãi, không biết đào đâu ra tiền. Những chỗ cần muối mặt đi vay, anh đã gõ cửa hết rồi, nhưng toàn nhận cái lắc đầu ái ngại.
Chiều, tự dưng anh ngại về nhà. Sợ phải nhìn thấy vẻ mặt hân hoan của vợ con trong căn nhà lát gỗ đúng như mơ ước. Anh sẽ không thể dội một gáo nước lạnh lên sự tươi tỉnh của “những nàng công chúa” trong lâu đài hạnh phúc bằng một tin buồn.
Thế là anh tự chuốc cho mình say. Anh muốn trốn chạy khỏi nỗi sợ đàn ông, muốn được quên đi, dù chỉ trong vài giờ, tình trạng khánh kiệt thật sự núp dưới bóng hình của phú quý.
Nếu em biết được, sáng hôm sau tỉnh dậy, nhìn thấy mặt mình phờ phạc đến bạc nhược trong gương, anh chỉ muốn gào lên khóc như bất kỳ người đàn bà nào mỗi lần họ gặp rắc rối trong cuộc sống.
Nếu đàn ông khóc được nhiều như thế, có thể họ đã không phải dùng đến rượu, vợ yêu ạ. Cho nên dù rất buồn vì bị em cho ra rìa suốt một tuần liền, nhưng anh không dám hứa là anh có thể ly thân hoàn toàn với hơi men.
Nếu một ngày nào đó, nhìn thấy anh rơi nước mắt vì yếu mềm, xin em và các cô công chúa đáng yêu của anh đừng sốc. Anh cũng đang gồng mình để trở thành chỗ dựa xứng đáng cho tổ ấm bé nhỏ của mình, nhưng anh không chắc là sẽ làm được hết tất cả những điều em muốn. Anh... không phải là người hoàn hảo.
Gia Khánh (Báo Phụ Nử VN)
mm- GIÁO SƯ
- Tổng số bài gửi : 634
Điểm : 13793
Reputation : 3
Birthday : 04/04/1966
Join date : 26/04/2010
Age : 58
Similar topics
» không có người cha hoàn hảo mà chỉ có người cha luôn dành yêu thương hoàn hảo nhất cho những đứa con của mình
» kiến thức không phải của riêng ai. vì vậy bạn không ngần ngại khi chia sẻ cho mọi người
» Không chân-tay, không bỏ cuộc
» kiến thức không phải của riêng ai. vì vậy bạn không ngần ngại khi chia sẻ cho mọi người
» Không chân-tay, không bỏ cuộc
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|
29/12/2015, 16:45 by mycomputer
» Người ta bận yêu, còn em bận cô đơn…
18/12/2015, 17:04 by mycomputer
» Đông đến làm người ta cô đơn hơn phải không anh?
23/11/2015, 15:45 by mycomputer
» Em muốn được ôm anh từ phía sau
13/11/2015, 16:09 by mycomputer
» Hãy cho nhau một cơ hội để giãi bày!
9/11/2015, 16:43 by mycomputer
» Đôi lúc em chỉ muốn mình thuộc về ai đó thôi...
5/11/2015, 16:33 by mycomputer
» Trái đất này, ba phần tư là nước mắt...
27/10/2015, 16:24 by mycomputer
» Để anh kể em nghe về những người phụ nữ anh yêu...
22/10/2015, 16:21 by mycomputer
» Thương vội người đến sau...
13/10/2015, 16:09 by mycomputer